
Họa sĩ Nguyễn Lương Duy sinh năm 1972
Tốt nghiệp khoa Hội họa hoành tráng Đại học Mỹ thuật Công nghiệp năm 1998
Triển lãm toàn quốc năm 2020.
Theo đuổi hội họa trừu tượng trên chất liệu sơn mài, họa sĩ Lương Duy mở ra một không gian nghệ thuật giàu tính suy tưởng và thiền định. Mỗi tác phẩm của anh không chỉ là bề mặt thị giác, mà như một cánh cửa dẫn người xem bước vào thế giới của lặng thầm nội tâm – nơi quá khứ, hiện tại và vị lai giao thoa trong những lớp lang không gian.
Lương Duy tận dụng chất liệu sơn mài – vốn sâu lắng và giàu chiều sâu – để tạo nên những không gian mênh mang, siêu thực. Ở đó, những mảng xanh – đỏ – xám trôi chảy như khoảng trống vô định, lại đầy ắp sự hiện hữu vô hình: là suy nghĩ, là âm thanh, là sự thiền tưởng. Trong khoảng trống ấy, người nghệ sĩ “điểm nhãn” một cách khéo léo – khi là bóng dáng một nhân vật bó gối, khi là một dáng ngồi trầm tư – như thể hiện trạng thái người đang soi vào chính mình.
Lương Duy gọi đó là “cái không mà có, cái có mà không” – thứ hiện hữu trong cảm xúc, trong nội tâm, và trong sự đa tầng của không gian. Anh chia sẻ:
“Độ sâu hút trong một số tác phẩm, chính là những trạng thái cảm xúc mà tôi muốn thể hiện – cái hư và cái thực của không gian, của xã hội. Tôi dùng không gian đa tầng làm nền, rồi dàn trải lên đó cảm giác, cảm xúc. Thực có mà hư cũng có – như một tiếng vọng từ quá khứ, vang qua hiện tại và dội về tương lai.”
Tranh Lương Duy không kể chuyện, mà để người xem tự kể – bằng sự tĩnh tại của tâm hồn. Ở đó, nghệ thuật trở thành một cuộc hành hương nội tại, nơi thiền định là phương tiện và hội họa là ngôn ngữ.