Những bức sơn dầu đầu tiên được vẽ từ thế kỷ V – IX trên tường hang đá tại Bamyian (Afghanistan). Hàng trăm năm sau, hội họa sơn dầu mới được “tái phát hiện” tại châu Âu. Vào thế kỷ XIV – XV, khi Jan Van Eyck dùng dầu lanh làm dầu tạo màng để nghiền bột màu và áp dụng một kỹ thuật vẽ sơn dầu nhiều lớp gây hiệu quả quang học kỳ diệu trong hội họa, các hoạ sĩ Châu Âu chủ yếu vẽ lên vật liệu đỡ bằng gỗ. Kỹ thuật vẽ tranh sơn dầu đã được phát triển và hoàn thiện tại Châu Âu từ thế kỷ 14. Đến thế kỷ 16, màu sơn dầu nổi lên như một chất liệu vẽ tranh cơ bản ở Venice. Vào cuối thế kỷ này, các nghệ sĩ Venice đã trở nên thành thạo trong việc khai thác các đặc điểm của tranh sơn dầu, đặc biệt là việc sử dụng các lớp men kế tiếp nhau.
Tầng 1 trong khu Denon tại bảo tàng Louvre, Paris là nơi đặt các tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng nhất. Có những bức tranh từ Ý, Pháp và Tây Ban Nha và cái tên không ai bỏ qua, MONA LISA.
Với người Châu Âu, tranh sơn dầu được dùng nhiều nhất trong hoàng gia, giới quý tộc, trong các nhà thờ. Đó là các tác phẩm nghệ thuật cao cấp do các danh họa vẽ, thường rất đắt giá. Những tác phẩm bình dân hơn của các họa sĩ ít tên tuổi được sử dụng phổ biến trong các gia đình Châu Âu. Một số lượng lớn các tác phẩm nghệ thuật có giá trị được trưng bày tại các bảo tàng nghệ thuật quốc gia (bảo tàng Louvre, Paris; bảo tàng National Gallery, London; bảo tàng Tretyakov, Moscow; bảo tàng Hermitage, St. Petersburg; …) hoặc trong các bộ sưu tập của tư nhân.
Không gian trưng bày tranh sơn dầu tại cung điện Vô-rôn sốp (Crưm)
Hiện tại rất nhiều Cung điện nổi tiếng Châu Âu đang lưu giữ những bức tranh sơn dầu nguyên bản, bao gồm cả những bức chân dung vẽ chủ nhân của Cung điện và các bức tranh phong cảnh cổ điển. Qua những bức tranh này chúng ta có thể hình dung cách giới quý tộc Châu Âu “chơi” tranh sơn dầu như thế nào, người Châu Âu đã sống trong nghệ thuật ra sao. Cũng như cách treo tranh sơn dầu trong phòng tùy thuộc vào không gian và chức năng của từng căn phòng.
Nguồn: tổng hợp